Người đàn bà hóa đá – Trần Lập
Đánh giá
Nếu ai [Am] đã từng được nghe chuyện tình [C] yêu trên khắp thế [G] gian
Chắc sẽ không gì so [Am] sánh lòng thuỷ [C] chung tình yêu Tô [G] Thị
[Dm] Đôi uyên ương xưa đang hạnh [Am] phúc sống trong tổ [C] ấm
[Dm] Nhưng bỗng ngày kia tiếng sét ngang [E7] trời.
Tiếng sét [Am] kia là ác mộng họ cùng [C] chung huyết thống anh [G] em
Quá choáng váng vì số [Am] phận chàng trai [C] đã cất bước ra [G] đi
[Dm] Mang bao niềm đau nàng bồng [Am] con đứng trên đỉnh [C] núi
[Dm] Trông mong người đi phương trời [E7] xa.
Người đàn bà hoá [Am] đá [C]
Chờ chồng nghìn [G] năm
Nhưng người [Dm] đó đã không quay [F] về
Để nàng [C] sống góa thân mỏi [E7] mòn.
Người đàn bà hoá [Am] đá [C]
Vì lòng thuỷ [G] chung còn sắt [Dm] son
Câu chuyện [F] đó sẽ mãi lưu [C] truyền đến mai [E7] sau.
Nếu ai [Am] đã từng được nghe chuyện tình [C] yêu trên khắp thế [G] gian
Chắc sẽ không gì so [Am] sánh lòng thuỷ [C] chung tình yêu Tô [G] Thị
[Dm] Nơi phương trời xa chàng trai [Am] đó có hay đỉnh [C] núi
[Dm] Mang tên Vọng Phu vẫn đứng [E7] đợi.