Ngọn đèn đêm – Anh Bằng
Đánh giá
1. Đêm này là [G] bao đêm thao [C] thức nhớ thương [G] anh [Em]
Khóc xa người [Am] yêu nên em [D] ôm nỗi khổ riêng [G] mình
Rừng vắng đỉnh cao non xanh [Em] giờ đây nhớ [D] em không anh
[C] Sao nỡ chôn [G] vùi tâm [D7] tình lúc tuổi còn xanh.
2. Bên ngọn đèn [G] cô đơn em [C] thức trắng năm [G] canh [Em]
Biết đâu tìm [Am] vui trong khi [D] mưa nức nở bên [G] mành
Nhìn đời tội thân con anh [Em] nửa đêm khóc [D] kêu tên cha
[C] Như lá xa [G] cành thêm [D7] buồn tủi vì vắng [G] anh.
ĐK: Biên [G] giới [D7] ngăn chia tư [G] tình
Sầu buồn bởi [Bm] ai em [C] nghĩ thương duyên phận [G] mình
Người [D] hỡi [C] đi mãi sao [G] đành [D]
Người muốn thanh [G] bình tìm [D7] về đây với gia [G] đình.
3. Bao ngày đợi [G] anh em như [C] cánh én mong [G] xuân [Em]
Sống trong miền [Am] cô đơn tâm [D] tư héo khổ muôn [G] phần
Ngọt bùi chẳng chia cho nhau [Em] chỉ nghe đắng [D] cay tim sâu
[C] Anh hỡi khi [G] nào chúng [D7] mình mới về với [G] nhau.