Ngồi Khóc Trên Cây – N/A – Bách Hóa
Đánh giá
Capo 1 Tông A, Tông gốc A#
Verse 1:
Có một người vẫn [A] hát cùng [E] tiếng mưa rơi phía [A] sau
[A] Có nụ cười gói [A] ghém cùng buồn [E] phía sau đôi mắt [A] nâu
[A] Có một người vẫn [E] ngóng trông [D] theo mây trời đang [A] mãi trôi [E] mau
Thôi thì vẫn [A] hát về [E] giấc mơ xưa đã [A] phai
[A] Nắng vẫn còn đang [A] giấu mình [E] phía sau những tán [A] dương
[A] Sương không còn vương [A] lá rồi mà [E] cớ sao ai vấn [A] vương
[A] Cớ sao người đi [E] mãi đi, [D] tháng năm dài lăn [A] mãi trên [E] mi
Thôi thì vẫn [A] hát về [E] giấc mơ xưa đã [A] phai
Rap:
Ghế đẩu tựa [A] vách tường vàng rêu xanh
Nhìn nắng vạt [E] chiều ánh lên ngói đỏ
Hương cà phê [D] thơm mặc đời phong phanh
Với bao thuốc [A] lá sài gòn gói nhỏ
Tay rối tóc [A] em bồng bềnh trong gió
Anh chẳng [E] cần có thêm chi
Em cũng không [D] cần trở nên mật ngọt
Vì ông sẽ [A] đến và lấy em đi
Anh muốn đưa [A] em qua những nơi bạt ngàn
Xa phố [E] thị sài gòn sầm uất
Anh muốn em [D] nghe những nốt nhạc vàng
Bên trong lòng [A] ngực trái anh thương thầm cất
Để tâm trí [A] ta được say nửa vời
Thả trôi bộn [E] bề trắc trở theo mây
Để anh dang [D] tay ôm em nửa đời
Và cho hoa [A] về lại nở đêm nay
Nhưng em giấu điều [A] gì
Phía sau mắt nâu ngập ngừng chả [E] nói
Khẽ vén mái tóc xanh [D] màu
Nghe gió rì rào lưng chừng hạ [A] tới
Ai ôm giấc mơ mùa [A] hạ
Nghiêng đầu tít mắt bên hoa cúc [E] vàng
Giờ ai trút tâm tư mình [D] ra
Rồi theo mây gió bay theo ngút [A] ngàn
Năm tháng nhòe đi lăn sau đồi [A] mắt
Kính do mưa bay hay mùa cỏ [E] cháy
Đời người đôi khi đơn [D] giản
Như cầm và thả những quả chò [A] bay
Là ngày dài với những mơ [A] mộng
Nhìn mây ngược lối thoáng chốc đêm [E] say
Cô đơn giữa những ngọn đèn ne-[D] on
Lặng nhìn nắng chiều ngồi khóc trên [A] cây
Verse 2:
Đời như [A] giấc mơ giấc mơ [E] giấc mơ em ghé [A] qua
Mình như [A] trẻ thơ trẻ thơ [E] trẻ thơ nay đã [A] xa
Mình ai [A] khóc thu lu một [E] góc ru đêm suy [A] tư
Mình ai [A] bước theo mây làm [E] gió theo mưa lãng [A] du
Người là [A] nắng [E] trong [A] ta
Người là [A] gió [E] bay [A] xa
Đợi ngày [A] nắng nao mang em [E] về
Đợi mưa [D] hát trôi những nỗi [E] đau
Còn đâu [A] những ngây ngô mình [E] sát bên nhau rất [A] lâu
Đời như [A] giấc mơ giấc mơ [E] giấc mơ em ghé [A] qua
[A] (Anh chẳng sợ những ngày phải gồng
gánh, chỉ sợ hoàng hôn không có em đồng hành)
Mình như [A] trẻ thơ trẻ thơ [E] trẻ thơ nay đã [A] xa
[A] (Cứ để nốt trầm vương vấn trong lòng
anh, và để bên em là những giấc mộng lành)
Mình ai [A] khóc thu lu một [E] góc ru đêm suy [A] tư
[A] (Và dù anh biết tình yêu là sai trái
những mà đã bao giờ con tim nằm bên phải)
Mình ai [A] bước theo mây làm [E] gió theo mưa lãng [A] du
[A] (Và dù thanh xuân của anh toàn niềm đau,
thì đó là niềm đau nhất định anh nên trải)
Người là [A] nắng [E] trong [A] ta
Người là [A] gió [E] bay [A] xa
Đợi ngày [A] nắng nao mang em [E] về
Đợi mưa [D] hát trôi những nỗi [E] đau
Còn đâu [A] những ngây ngô mình [E] sát bên nhau rất [A] lâu
Ừ thì [A] chẳng [E] sao [A] đâu
Chỉ là [A] chút [E] mưa [A] ngâu
Vì tôi [A] đã quen [E] rồi
Hồn tôi [D] sống trong những giấc [E] mơ
Về những [A] lúc em như mưa [E] rơi, riêng mình [A] tôi
Có một người vẫn [A] hát cùng [E] tiếng mưa rơi phía [A] sau
[A] Có nụ cười gói [E] ghém cùng buồn [D] phía sau đôi mắt [A] nâu [E]
Đợi chờ [A] ai