Ngỡ đâu tình đã quên mình – Lê Hựu Hà
Đánh giá
1. Khi [A] em trông thấy [F#m] anh cả địa [D] cầu như vắng [Dbm] ngắt
Khi [A] em trông thấy [F#m] anh cõi thiên [D] đàng như trước [Dbm] mắt
Con [Bm] tim em bấy [Dbm] lâu ngỡ đâu [D] tình đã quên [F] mình
Để [E] rồi ngày hôm [F] qua oán trách [E] em.
2. Khi [A] anh trông thấy [F#m] em như ưu [D] phiền run rẩy [Dbm] chết
Khi [A] anh trông thấy [F#m] em lửa ngông [D] cuồng thôi tắt [Dbm] hết
Anh [Bm] như con thú [Dbm] hoang biết run [D] sợ trước cuộc [F] đời
Ngập [E] ngừng lòng lo [F] âu hát câu [E] kinh lạy [A] trời.
ĐK: [D] Tình không xót [Bm] xa có nên [Dbm] gọi là [A] tình
[Dm] Đời không đắng [F] cay có lên [A] đời
Ôi [F#m] trái tim kêu gào xin hãy [Dbm] cho tôi một [F#m] lần
Một lần [F] thôi được quặn [G] đau được rớm [E] máu.
3. Hôm [A] nay ta cứ [F#m] vui chắc đâu [D] ngày mai vẫn [Dbm] thế
Mây [A] trôi mây vẫn [F#m] trôi dẫu không [D] còn ai nhớ [Dbm] đến
Anh [Bm] ơi em vẫn [Dbm] tin chẳng có [D] gì mãi trên [F] đời
Dù [E] rằng tình đôi [F] ta vẫn luôn [E] luôn tuyệt [A] vời.