Ngày Mai Rồi Mình Cũng Già – Vũ Thành An – Vũ Thành An
Đánh giá
Ngày [Gm] mai rồi mình cũng [Cm] già, không thể [A#] nào níu lại [D7] nữa.
Ngày [Cm6] xưa như mới hôm [D#] qua, một cánh [Am7b5] hoa [D7] trong cơn phong [Gm] ba.
Thời [Gm] gian tựa cánh chim bay, tiếng cầu [Cm] kinh đời đời vẫn [D7] vậy.
Từ nghìn [Cm] trùng ta gặp nhau [D#] đây, rồi thiên [D7] thu mãi mãi xum [Gm] vầy.
Ngày [Gm] mai rồi mình cũng [Cm] già, thân thể [A#] này sẽ tàn [D7] úa.
Được [Cm6] thua thì cũng thế [D#] thôi, một tiếng [Am7b5] yêu [D7] xin trao cho [Gm] nhau.
Còn [Gm] tram ngày nữa vui chơi, hãy nhìn [Cm] xep vẻ đẹp cõi [D7] đời,
được làm [Cm] người ôi diệu kỳ [A#] thay, tạ ƠN [Cm] TRÊN cho [D7] sống chốn [Gm] này.
Ngày [Gm] mai rồi mình cũng [Cm] già, nhưng đời [A#] người không thể [D7] hết,
hồn [Cm6] ta là đốm tinh [A#] hoa về viễn [Am7b5] phương [D7] bay xa.. bay [Gm] xa..