Ngẩn ngơ chiều Đà Lạt – Nguyễn Ngọc Thiện

Tone

Đánh giá

 

1. Tôi người khách [Am]  lạ bơ vơ chiều Đà [Dm]  Lạt

Nghe thông [E]  reo lạc lõng với [Am]  đời

[G]  Rừng thông ca [F]  hát tìm em nơi [G]  đâu

Hỡi cô má [E]  hồng duyên dáng năm [E7]  xưa

 

2. Tôi người khách [Am]  lạ bơ vơ chiều Đà [Dm]  Lạt

Hòa với [E]  sương tìm tiếng em [Am]  cười

[G]  Đường nghiêng nghiêng [F]  đốc lòng sao cheo [G]  leo

Thấy con tim [E7]  mình rơi rớt nơi [Am]  đâu

 

ĐK: [Dm]  Em Đà [G]  Lạt má hồng [C]  ơi 

[F]  Có nghiêng [G]  vai đón tình [E7]  tôi

Tình yêu tôi [F]  đó rực khoảng đêm [G]  đông 

Cháy trong âm [E]  thầm thiêu đốt tim [E7]  côi

 

[Dm]  Tôi cuộn [G]  mình đứng quạnh [C]  hiu

[F]  Dấu chân [G]  xưa đã mù [E7]  khơi

Nhìn bên kia [F]  núi chập chùng hơi [G]  sương

Đứng bên đây [E7]  hồ khao khát yêu [Am]  thương