Nặng Tình Cô Út – Nguyễn Đình Long – Nguyễn Đình Long

Tone

Đánh giá

 

 

 

 Capo 1

[Dm] Áo hoa bên người lặng nhìn [Am] cô bước đi theo chồng

[C] Cố thay nụ cười vùi lấp [F] đi nỗi đau trong lòng

[Dm] Có hay bên bờ kia [Am] sông ngóng trông hình bóng 

Một [C] người nhớ mong trong [Dm] vô vọng

 

[Bb] Như cánh hoa lục bình dạt [C] trôi tiếc cho phận mình

Ngoài [Am] tôi mấy ai nặng tình cô bước theo [Dm] người tôi chỉ biết lặng nhìn

[Bb] Lối đi không thành thì [C] dù cố gắng cũng đành

[Am] Thân phận nghèo, duyên bọt bèo nên tôi [Dm] đâu dám mơ

 

Nhớ xưa cùng [Bb] nhau hay chuyện trò bến sông thường [C] ngóng trông hẹn hò

Hai đứa sao nhìn [Am] nhau thẹn thùng chẳng nói câu gì vì ngại [Dm] ngùng nên ngó lơ

Cớ sao giờ [Bb] đây cô vội vàng thế nên tình[C]  duyên ta lỡ làng

Cô [Am] chạy theo danh vọng xa hoa phù [Dm] phiếm

 

Trăng lên tàn [Dm] mây ai nhớ mong bến sông một [Am] người vẫn ngóng trông

Đắng cay còn [Bb] đây [C] nặng tình trong men [F] say cô biết không

Trong ly rượu [Dm] này sao đắng môi tấm thiệp hồng [Am] kia trao đến tôi

Viết lên vài [Bb] câu nhưng [C] sao lòng tôi [Dm] đau

 

Cô Út [Dm] ơi tôi biết là thân phận này nghèo

Nên không [Am] thể sánh bước bên cô mặc cho duyên phận này bọt bèo

Bởi vì [Bb] thế nên tôi cũng chỉ lặng [C] nhìn cô tiếp bước

Đâu ai biết [F] trước câu chuyện đằng sau mình từng nợ nhau từ kiếp trước

 

Dẫu biết là [Dm] không thành đôi đâu cớ sao trái tim chẳng thôi đau

Vẫn biết tình [Am] cảm tôi trao nhưng cũng chỉ nhận lại như thế thôi sao ,Haha

[Bb] Khi vật [C] chất đã lên ngôi thì vạn [Dm] vật cũng thay đổi

Đến khi mọi thứ không còn bên tôi thì cả lòng [Dm] người cũng thay đổi

 

[Bb] Sầu tương tư, một người đi còn [C] một người nhớ thương ai í a

[Am] Thời bên nhau, nghĩ rằng bền lâu nhưng [Dm] cớ sao mang nỗi sầu

[Bb] Nặng lòng còn vấn vương chi một [C] người cũng-chẳng nhớ thương đâu

Thì [Am] thôi nghẹn lòng nước mắt [Dm] rơi

 

Trăng lên tàn [Dm] mây ai nhớ mong bến sông một [Am] người vẫn ngóng trông

Đắng cay còn [Bb] đây [C] nặng tình trong men [F] say cô biết không

Trong ly rượu [Dm] này sao đắng môi tấm thiệp hồng [Am] kia trao đến tôi

Viết lên vài [Bb] câu nhưng [C] sao lòng tôi [Dm] đau

 

Ngày người [Dm] ta rước cô đi tôi chỉ biết lặng nhìn

Dưới gốc cây [Am] đa đẫm hàng mi tôi biết cô đã cạn tình

Ngày cô [Bb] đi là ngày đổ mưa như khóc [C] thay cho phận mình

Lần đầu gặp [F] nhau cô đã quên chưa cớ sao tôi đây vẫn nặng tình

 

Là tại [Dm] sao sao cô đi không nói câu nào

Bến sông [Am] quê lúc cô trở về gặp nhau chẳng vẫy tay chào

Chim [Bb] sáo bay sang sông giống như người [C] ta đã thay lòng

Chim [Dm] sâu nó kêu não nề biết cô đã cất bước theo chồng

 

Phận người con [Dm] gái ,12 bến [Am] nước

Nào đục nào [Bb] trong, biết đâu đo [A7] lường...

 

Bên nhau một [Em] thời tôi-nhớ một đời nhiều [Bm] khi tôi-muốn buông lơi

Nhưng sao lý [C] trí nó-chẳng nghe [D] lời điều [G] gì khiến ta vẫn đợi

Bên ai kia [Em] rồi như áng mây trời, phận [Bm] duyên ai khóc thay tôi

Đành thôi gặp [C] lại kiếp [D] sau ta thành [Em] đôi