Năm tháng gọi tuổi tên mình bỗng lạ – Phạm Ngọc – Hoàng Hoa

Tone

Đánh giá

 

Intro: [DmGmFA7DmA7DmA7Dm] 

Nguồn: hopamviet.vn

 

1. Tình ta [Dm] đó buộc [Bb] nhau bằng quá [Dm] khứ

Em qua [Gm] cầu sóng [A7] vỗ ngược con [Dm] sông

Núi sừng sững đường [Gm] xa treo ngước [F] mặt

Nhìn sau [Gm] lưng mưa [Bb] nắng vẫn chập [Dm] chùng.

 

2. Cát bụi [Dm] đó theo [Bb] xuân về đếm [Dm] tuổi

Đã bao [Gm] lần đêm hôm [A7] qua trắng [Dm] mộng

Cho hôm nay dài [Gm] hơi lên tiếng [F] gọi

Lời [Gm] yêu vào vách [Bb] đá vọng trăm [Dm] năm. [A7DmA7Dm] 

 

ĐK:

[Dm] Không còn [Gm] nữa thuở hồng [Dm] hoang lạc [Bb] bước

Phượng sân [Gm] trường đỏ [Dm] thắm giấc mơ [F] xưa

Vời vợi [Bb] ngóng quê [F] nhà xa xôi [Dm] lắm

Đã bao [E7] lần thèm ngọn [A7] gió xuân [Dm] đưa.

 

3. Đời vẫn [Dm] thế lối [A7] về chia muôn [Dm] ngả

Bóng mây [Gm] xa hun [A7] hút ánh trăng [Dm] già

Năm tháng gọi tuổi [Gm] tên mình bỗng [F] lạ

Vẫn yêu [Dm] người vẫn yêu [Gm] người lặng [Bb] lẽ [A7] giữa xuân [Dm] qua.