Muộn – Nguyễn Hồng Thuận
Đánh giá
1. Năm mười [Am] tám khi em còn chưa biết [Dm] yêu
Đã theo [G] chồng về làm dâu nơi xứ [C] xa
Dòng đời trôi [F] mãi, cứ ngỡ thế [Dm] thôi
Bỗng một [G] ngày tình yêu tìm (chắc) [E7] đến.
2. Em nhận [Am] ra bao năm mình không biết [Dm] yêu
Sống u [G] buồn từng ngày cô đơn héo [C] khô (xác xơ)
Rồi người đã [F] đến em yêu đắm [Dm] say
Ôi tình [G] đời vì sao ngang [E7] trái.
ĐK: Hạnh [Am] phúc đã (ơi) sao đến quá muộn [Dm] màng với em
Giờ [G] đây em mới biết những ngọt [C] ngào trong tình yêu
Thì [Am] đớn đau thêm nhiều vì [Dm] tình trái ngang
Thời gian [F] ơi xin hãy ngừng [E7] trôi.
Để cho [Am] em được yêu, yêu một [Dm] lần đắm say
Để quên [G] đi cay đắng giữa (của) cuộc [C] đời mang đến em
Để [Am] cố quên đi rằng đời [Dm] em thế thôi
Và tình [F] yêu đã đến giờ [E7] đây quá muộn [Am] màng.