Mưa rơi tình sầu – Huỳnh Gia Quý – Hồ Duy Thái
Đánh giá
1. Nhắc chi thêm [Dm] buồn chuyện tình mình giờ dĩ [F] vãng
Trót bao lỡ [Dm] làng lời thề hứa xưa nặng [Gm] mang
Tiếng yêu không [C] thành hai cõi lòng buồn tê [Am7] tái
Lẻ loi gót [C] hài lê bước sầu tìm chân [F] ai. [A]
2. Những đêm gió [Dm] lộng mưa đầy trời lòng hiu [F] hắt
Nhớ bao kỷ [Dm] niệm thuở xưa cùng ngắm mưa [Gm] rơi
Đã phai môi [C] cười tình xanh xao ngoài tay [Am7] với
Đêm cuối biệt [C] ly lệ [Am7] ướt mi tình [Dm] sầu. [GDm]
ĐK:
Dù [Dm] biết yêu đương là vô thường
Tình đầu mấy [C] ai về chung [F] hướng
Mà [Gm] sao ta vẫn cố tìm [C] nhau
Mà [Am7] sao tim níu giữ thương [F] đau.
Người [Dm] hỡi thời gian nào phai mờ
Ân tình dù [C] rẽ đôi đường [F] yêu
Người [Gm] ơi xin dĩ vãng chôn [C] sâu
Để [Bb] lòng nhẹ [Am7] bước bên tình [Dm] sau. [GmDm]
3. Lối xưa vô [Dm] tình ta gặp lại lòng day [F] dứt
Thuở xưa dại [Dm] khờ ta vội đánh rơi tình [Gm] nhau
Số duyên an [C] bài thôi chấp nhận dù cay [Am7] đắng
Rẽ bước đường [C] xưa hồn [Am7] bỗng vương lệ [Dm] sầu. [GmDm]