Mưa khuya – Thiên Toàn thơ Phạm Bá Nhơn
Đánh giá
Nửa [A] khuya mưa trút từng cơn
Nằm nghe tiếng [Bm] gió oán hờn trên [A] cây
Nổi [D] buồn muôn kiếp về [A] đây
Giữa [D] lòng lá úa rụng [E] đầy lối [A] đi
Giọt [A] mưa ướt đẫm đôi mi
Thấm tan ngọn [F#m] cỏ xanh rì bãi [Bm] nương
Khuya [D] mưa lạnh cả phố [E] phường
Ngập chìm lối cũ trên đường em [A] qua
Ta [D] mơ thành giọt mưa sa
Hôn lên mái [Bm] tóc thơm tà áo [E] bay
Mưa [Bm] đang rớt xuống nơi [E] này
Chảy tràn vạt đất tôi cày năm [A] xưa.
Thấm [D] lòng giọt nước [F#m] say sưa
Vỡ tan bong [Bm] bóng lưa thưa bên [E] thềm
Tôi [Bm] nghe giữa trái tim [E] mềm
Mình tôi thức với đêm mưa thật [A] dài
Cám [D] ơn những trận mưa [A] nguồn
Để cho nổi [E] nhớ chảy tuôn vào [A] hồn