Mùa đông sám hối – Thủy Nguyễn – Diệu Hiền

Tone

Đánh giá

 

 

1. [Bm] Hang đá Be [Em] Lem đêm mùa [A] đông sương tuyết lạnh [Dmaj7] lùng.

[C] Thiên Chúa Ngôi [Bm] Hai đã giáng [A] sinh người ơi có [Dmaj7] biết.

[Em] Nằm trong máng [Bm] rơm thân hèn giá [Bm7] rét

Tình yêu Chúa [G] ôi hải hà khôn [G#dim] xiết, con lấy [C#7] chi báo [F#7] đền.

 

[Bm] Năm tháng trôi [Em] qua xa vòng [A] tay của Chúa nhân [Dmaj7] hiền.

[C] Chúa vẫn bao [Bm] dung vẫn thứ [A] tha dù con tội [Dmaj7] lỗi

[Em] Còn đâu đáng [Bm] chi để Ngài thương [Bm7] đoái

Vì yêu thế [G] nhân giáng trần cứu [G#dim] rỗi

Một tình [F#7] yêu thẳm sâu tuyệt [Bm] vời. [EF#Bm] 

 

ĐK:

[G] Ôi Chúa sinh [Em] ra trong một đêm [A] vắng.

Chúa rét [D] run mong một hơi [Bm] ấm, sao lòng [F#7] con vẫn nhẫn [F#m7] tâm

Sao trần [E/G#] gian vẫn mãi [G] mê, mãi vương [C#m7b5] mang bao nhiêu tội [F#7] đời.

 

[G] Chúa thấy [Em] con đây lỗi lầm yếu [A] đuối

Chúa giáng [D] sinh đem nguồn cứu [Bm] rỗi

Cho đời [F#7] con hưởng phúc [F#m7] vinh

Cho trần [E/G#] gian ơn tái [G] sinh

Ai thiện [F#7] tâm hưởng nguồn bình [Bm] an. [EF#Bm] 

 

2. [Bm] Ôi! Chúa rét [Em] run đêm mùa [A] đông lữ khách không [Dmaj7] nhà.

[C] Con sống ấm [Bm] êm sống an [A] vui mà lòng băng [Dmaj7] giá.

[Em] Con đã lãng [Bm] quên chẳng buồn đón [Bm7] Chúa

Ngoài kia gió [G] đông giá lạnh mênh [G#dim] mông, sao Chúa [C#7] yên giấc [F#7] nồng?

 

[Bm] Chiêm ngắm Giê- [Em] su tâm hồn [A] con xao xuyến nghẹn [Dmaj7] ngào.

[C] Xin hãy thứ [Bm] tha kiếp bể [A] dâu tìm về nương [Dmaj7] náu.

[Em] Lời Cha hứa [Bm] ban Con Một yêu [Bm7] dấu

Giải thoát chúng [G] nhân con nào hiểu [G#dim] thấu?

Một tình [F#7] yêu sắt son đẹp [Bm] màu. [EF#Bm] 

 

ĐK:

[G] Ôi Chúa sinh [Em] ra trong một đêm [A] vắng.

Chúa rét [D] run mong một hơi [Bm] ấm, sao lòng [F#7] con vẫn nhẫn [F#m7] tâm

Sao trần [E/G#] gian vẫn mãi [G] mê, mãi vương [C#m7b5] mang bao nhiêu tội [F#7] đời.

 

[G] Chúa thấy [Em] con đây lỗi lầm yếu [A] đuối

Chúa giáng [D] sinh đem nguồn cứu [Bm] rỗi

Cho đời [F#7] con hưởng phúc [F#m7] vinh

Cho trần [E/G#] gian ơn tái [G] sinh

Ai thiện [F#7] tâm hưởng nguồn bình [Bm] an. [EF#Bm] 

 

3. [Bm] Đêm Chúa ra [Em] đời khi vì [A] sao chiếu sáng rạng [Dmaj7] ngời.

[C] Sao sáng năm [Bm] xưa dẫn Ba [A] Vua từ phương đông [Dmaj7] tới.

[Em] Ngại chi gió [Bm] sương dặm đường xa [Bm7] xôi.

Để đem đến [G] bao lễ vật muôn [G#dim] nơi dâng kính [C#7] lên Vua [F#7] Trời.

 

[Bm] Xin Chúa Giê- [Em] su cho tình [A] yêu chiếu sáng của [Dmaj7] Ngài

[C] Soi lối con [Bm] đi dõi theo [A] cuộc đời con luôn [Dmaj7] mãi.

[Em] Dù không có [Bm] chi để mà dâng [Bm7] tiến

Lòng vẫn khát [G] mong xin Ngài ngự [G#dim] đến

Ngự trong [F#7] con máng rơm mọn [Bm] hèn. [EF#Bm] 

 

ĐK:

[G] Ôi Chúa sinh [Em] ra trong một đêm [A] vắng.

Chúa rét [D] run mong một hơi [Bm] ấm, sao lòng [F#7] con vẫn nhẫn tâm

Sao trần [Em] gian vẫn mãi [G] mê, mãi vương mang bao nhiêu tội [F#7] đời.

 

[G] Chúa thấy [Em] con đây lỗi lầm yếu [A] đuối

Chúa giáng [D] sinh đem nguồn cứu [Bm] rỗi

Cho đời [F#7] con hưởng phúc [A] vinh

Cho trần [Em] gian ơn tái [G] sinh

Ai thiện [F#7] tâm hưởng nguồn bình [Bm] an.