Một mình phiêu lãng – Vũ Đức Sao Biển

Tone

Đánh giá

 

 

1. Một mình [C]  đi đi trong chiều thu [Em]  cuối heo may về phơi [C]  phới [G7] 

Một mình [C]  đi đi trong đời sương [Em]  khói phiêu du ngàn muôn [D7]  lối [G7] 

Một mình [C]  đi cô đơn trong cuộc [F]  đời xa xăm con đường [C]  dài [F] [C] 

Một mình nghe trong men cay rượu [F]  nồng có chất đắng chạnh [C]  lòng.

Đừng [F]  mơ nữa ta [C]  ơi

Ngày [F]  xanh đã xa [C]  xôi

[G7]  Tận cuối [C]  trời.

ĐK:

Trăng [F]  ơi em ở [C]  đâu

Hoa [F]  ơi chưa bạc [C]  màu

Chờ [F]  anh đến thiên [C]  thu

Tàn [F]  phai giấc phiêu [C]  du

Chờ nhau [G7]  nhé.

Sông [F]  ơi anh nợ [C]  em

Mây [F]  ơi anh bạc [C]  tình

Bờ xa bến lênh [D7]  đênh

Còn tiếng hát không [G7]  tên

Gửi về [C]  em. [G7] 

2. Một mình [C]  đi cây hoa hồng tươi [Em]  thắm ta mong gửi tặng [C]  nhắn [G7] 

Gửi trời [C]  đông phương đông mờ sương [Em]  khói đâu ba ngàn thế [D7]  giới [G7] 

Gửi trời [C]  tây mưa giăng giăng mịt [F]  mờ không ai đâu mà [C]  chờ [F] [C] 

Gửi trời nam con sông xanh ngậm [F]  ngùi con sông trôi về [C]  trời.

Gửi [F]  phương bắc mênh [C]  mông

Còn [F]  nghe chút dư [C]  âm

[G7]  Theo ngàn [C]  năm.