Một khúc tâm tình của người Hà Tĩnh – Nguyễn Văn Tý

Tone

Đánh giá

 

Đi [Em]  mô rồi cũng nhớ về Hà Tĩnh

Nhớ núi Hồng Lĩnh nhớ dòng sông [C]  La,

Nhớ biển [Em]  rộng quê ta ớ [Am]  ơ ơ [C]  ơ

Những cánh đồng muối [Em]  trắng

Tình [C]  sâu (mấy) nghĩa [Bm]  nặng, biển ta lại nhớ [Em]  rừng

Nên chi giữa đồng [C]  bằng (mà) gió ngàn [Am]  bay (i) [C]  về

[Em]  Tìm âm vang sóng vỗ. [G] [B] 

 

Ai đi xa mô [Em]  đó biết có [G]  nhớ lấy đường [A]  về

Đường Đồng [Em]  Lộc, đường Khe [C]  Giao

Rồi đường Hồng Lam Đèo Ngang Linh [B]  Cảm

Cùng bao [D]  nhiêu con đường ra mặt [Bm]  trận

Giặc điên [D]  cuồng trút hàng vạn bom [Em]  rơi

Đường hiên [D]  ngang vượt qua truông qua [B]  suối

Thêm bao nhiêu con [E]  đường lứa tuổi hai mươi

 

Ai hôm [Bm]  nay ra khơi buông [C]  lưới [E] 

Mà nhìn chi mãi con tàu vào [B]  bờ

Nhìn bến cảng lại nhớ ngày xưa,

thương con [Em]  đò cắm con sào đứng [Bm]  đợi

Cả cuộc đời ngày hôm [D]  nay lên trang sách [G]  mới

Trâu ơi theo [Em]  bầy ta về đồng [B]  cỏ mênh [E]  mông

Đắp hồ [B]  đầy để điện [D]  đưa nhanh dòng nước [B]  tới

Lúa trên đồng, lúa lại thêm [Em]  bông

 

* Nghe xuân [Bm]  sang chim đâu bay [C]  tới [E] 

Đậu cành sim chín, chín mọng vườn [B]  đồi

Chim lấy được quả chín hồng tươi,

ta cũng lấy [Em]  được chi vài dăm [Bm]  quả

quả đầu mùa hạt sương [D]  mai lung linh [G]  nỗi nhớ

Yêu quê hương [Em]  mình nhớ về từ [Bm]  thuở xa [E]  xôi

Đất nào [B]  cằn vì còn mưa [D]  rơi còn gió [B]  cuốn

Có công ta vun trồng thì màu đất lại thêm [Em]  tươi