Mộng (lời Việt) – Vương Bác Văn (王博文) – Vương Bác Văn (王博文)
Đánh giá
[G] Em vẫn luôn lặng im [Em]
[G] Đứng sau lưng nhìn anh
[G] Em không [Em] giống ai kia
Chẳng phải [Bm] nói thêm chi
[Am] Tình yêu của em khác họ [D]
[G] Chẳng thể nào [Bm] buồn đau chỉ hoài [Em] lặng im
[C] Dù hiểu được [D] lòng anh nhưng phải [G] rời xa
Thấy anh cười [C] anh nhìn em [D] nhiều khi sẽ rất [Bm] cưng chiều
Giả vời không [C] thấy vì anh mà [G] thôi
ĐK:
Dù cười dù khóc [C] đến nay vẫn [D] lặng im
Chỉ riêng mình em [Bm] nói tình này mãi thuộc [Em] về anh
Sẽ [C] chẳng buồn đau dẫu [D] vết thương từng đêm [G] nhói đau trong lòng em
Vì anh sẽ [C] mãi là mộng rồi [D] sẽ biến tan
Chỉ [Bm] có thể sống trong [Em] kí ức này
Hãy [C] để em [D] say cùng giấc [G] mơ
Dù cười dù khóc [C] vẫn sẽ đau [D] mà thôi
Chỉ riêng mình em [Bm] nói người rồi sẽ thuộc về [Em] em
Sẽ [C] chẳng buồn đau [D] dẫu vết thương từng đêm [G] nhói đau trong lòng em
Vì anh mãi [C] chỉ là mộng chỉ [D] như thoáng qua
Chỉ [Bm] có thể sống trong [Em] kí ức này
Hãy [C] để em [D] say cùng giấc [G] mơ
[C] Cứ trầm mê [D] trong mộng mãi [G] thôi.