MẸ TÔI – Mưu Anh Tuấn – Mưu Anh Tuấn
Đánh giá
Mẹ [G] tôi, bao năm tháng nuôi con nhọc [C] nhằn
Chăm con từ khi tuổi còn [Em] thơ
Dạy con [G] lớn, khôn lên thành [C] người.
Mẹ [Dm] ơi, bao tháng năm vất vả ngược [G] xuôi
Nay chúng [Em] con đã lớn khôn [G] rồi
Thì tóc [G7] mẹ, cũng bạc như [D7] vôi.
Ngày [G] xưa, khi thơ bé con hay rỗi [C] hờn.
Để con được bên mẹ nhiều [G] hơn
Vòng tay [Em] ấm, mẹ luôn vỗ [G] về
Giờ [Dm] đây, khi chúng con mỗi người một [G] nơi
Con đã [Em] lâu không thấy mẹ [G] cười.
Chỉ mong [G7] được, bên mẹ hoài [C] thôi
[Am] Ôi, những tháng ngày còn nằm trong [F] nôi
Mỗi sớm chiều, được mẹ thương [C] yêu
Con có [G] biết, nỗi lòng mẹ [Dm] đâu.
[Dm] Ôi, bao tháng năm vất vả chăm [D] lo
Cho chúng [Em] con, khôn lớn nên [G] người.
Công ơn [G7] mẹ, biết đền sao [C] đây.
Thời [G] gian, theo năm tháng trôi qua từng [C] ngày
Con bây giờ đã nhiều đổi [G] thay
Ở nơi [Em] ấy, mẹ ơi có [G] hay
Mẹ [Dm] ơi, nay chúng con đã thành mẹ [G] cha
Con vẫn [Em] mong, trong suốt cuộc [G] đời
Sẽ luôn [G7] được, có mẹ chở [C] che.