Mặc Duyên Mặc Phận – Đông Thiên Đức – Lương Gia Hùng

Tone

Đánh giá

 

 

[Em] Cần một người yêu anh. [Bm] Cần một người bên anh

Cùng nhau [C] bước qua mỗi [D] sớm mỗi [G] chiều.

[Em] Mặc đời buồn bao nhiêu. [Bm] Chỉ cần người thấu hiểu.

Vì bởi [C] lẽ đó là tình [D] yêu

 

[Em] Chỉ cần mình yêu nhau. [Bm] Chặng đường dài mai sau

Đành phó [C] thác cho hai [D] chữ duyên [G] phận.

[Em] Chẳng phải ngày xa xưa, [Bm] mà lời hẹn câu hứa.

[C] Vì hai nửa cuộc [D] đời đã dành [Em] cho nhau

 

Mình gặp [G] nhau chắc có lẽ bởi duyên [D] phận sắp bày.

Giữ chặt đôi [Em] tay, không buông lơi đến sau [Bm] này vẫn vậy.

Bởi vì [C] ta đã yêu với [Bm] bao mặn [Em] nồng

[Am] Dẫu xa nhau vẫn không hối [D] hận

 

Ngoài kia [G] bão tố rét mướt uớt mắt [D] em mất rồi.

Hãy ở yên [Em] nhé trong tim anh chở che [Bm] em cả đời.

Một mai [C] ta lạc nhau cách [Bm] xa nghìn [Em] trùng

[Am] Đôi chân em hãy cứ đứng [D] yên.

Anh đi [Em] tìm.