Lưu luyến thời thơ ấu – Võ Đông Điền
Đánh giá
Ai chẳng [Am] có một thời để [F] nhớ
Thời ngây [E7] thơ qua mất tự bao [Am] giờ
Con diều [Dm] biếc bay vào dĩ [Am] vãng
Để trời [Dm] xanh còn mây trắng mông [E7] mênh
Ngày xưa [F] ấy em tìm con bướm [Dm] trắng
Bướm bay [G] rồi làm em đứng rưng [C] rưng
Bướm bay [Dm] đi có [C] bao giờ trở [E7] lại
Cho ta tìm giây phút tuổi ngây [Am] thơ
Giờ đây ta mang [C] theo những [E7] lo toan cuộc [Am] đời
Nhiều khi ta vô [Dm] tâm dạt [G] xô ngoài nỗi [C] nhớ
Tuổi [A7] thơ như giấc [Dm] mơ đẹp [G] như bao ý [C] thơ
Thời [F] gian trôi hững [Dm] hờ chỉ còn chăng nỗi [E7] nhớ
[Am] Đâu tuổi thơ của [F] anh
[E7] Đâu tuổi thơ của em
Bao thương [F] nhớ tràn dâng thành khát [Dm] vọng
Giờ chỉ [E7] còn một giấc mơ [Am] thôi