Lời tự tình trong xuân – Trần Thiện Thanh
Đánh giá
1. Anh đã [F] hứa khi xuân lại [C] về
Dành cho [Dm] em, dành cho [Am] em
Cho em [Bb] lời tự tình đẹp như [Gm] xuân
Đang trở lại với [C] đời [F]
Anh xin [Gm] làm một chàng thi sĩ [Am] thôi
Đêm xuân [C] nồng đề thơ trên lụa [F] mới
Thơ óng ánh, thơ ngọc [Bb] ngà
Kết bằng tình [C] lứa đôi.
2. Anh đã [F] hứa lúc xuân nồng [C] nàn
Lại đây [Dm] em, lại đây [Am] em
Cho anh [Bb] được ngỡ mình là sao [G] xa
Trôi lạc lòng mắt [C] đầy [F]
Anh xin [Gm] làm một chàng hoạ sĩ [Am] thôi
Nâng niu [C] đặt người yêu trên nền [F] trắng
Tranh quý đó không thèm bày [Bb] bán
Cho [C] người trên [F] đời
ĐK: Anh đã hứa đêm [F] giao mùa
Dìu em trên con phố [Dm] không người
Mong sao gặp đường [Gm] lên cao
[C] Như em ước mơ trong [F] ngày đầu.
Như anh khát khao trong [F] lần nào
Quà xuân cho em chiếc [Dm] hôn vội
Không biết trên [Am] trời
Có [G] yêu như chúng [F] ta.
3. Anh đã hứa [F] lỡ không kịp [C] về
Đứng nghe [Dm] em đừng nghe [Am] em
Gieo mưa [Bb] buồn để nhạt nhoà đêm [Gm] xuân
Cho đường trần [C] thiếu người [F]
Xin em [Gm] đừng giận hờn cho mắt [Am] sâu
Đêm giao [C] thừa vì anh đi ngủ [F] sớm
Nhưng nhớ nhé yêu thật [Bb] nhiều
Lúc [C] anh về trong [F] mộng.