Lời ru ngàn xưa – Tuấn Phương
Đánh giá
Anh [D] cô đơn đâu đó [F#m] xa em
Tiếng em [G] gọi không thể nào [D] vọng tới
Và cơn [A] gió ờ [Em] hơ, từ ngàn xưa thổi [A] lại về nơi em
Nơi cô [D] đơn ta ngóng [F#m] trông em
Níu chân [A] người khiến tình yêu ngày [D] ấy
Cơn gió [Em] nào thổi mãi từ [A] ngàn xưa
Cho em tỉnh dậy một [G] ngày
Xin ru [D] em lời ru [F#m] ngàn xưa [Em] ru qua trần [D] thế
Xin ru [A] em lời ru ngàn xưa một [F#m] thời mộng [D] mơ
Xin ru [D] em lời ru [F#m] ngàn xưa [Em] ru qua trần [D] thế
Nhớ [Em] thương một thời [G] dang dỡ
Đôi mắt [A] buồn mây bay bay
Nhớ thương một thời mộng [G] mơ