Lối quen vắng người – Lữ Phương
Đánh giá
1. Đường [Dm] vắng đưa em [Gm] về chiều [C] xưa không có [F] mây
[Dm] Con đường [Gm] quen đã đưa [Bb] em đến nơi [C] đây
Tà [Bb] áo bay [Gm] trong chiều loang nắng [Dm] vàng
Tóc [F] mây xõa [Am] mềm hạ vừa [Dm] sang
2. Màu [Dm] tím hoa em [Gm] cài buồn [C] thêm giây tiễn [F] đưa
[Dm] Tay cầm [Gm] tay gió lay [Bb] lay khó lau [C] thưa
Thuyền [Bb] đã đi [Gm] xa bờ trôi giữa [Dm] dòng
Dáng [F] em rũ [Am] mềm cho não [Dm] lòng
ĐK: Gió vẫn ru bờ [F] sông vắng
[Gm] Lá đón [C] sương mềm dưới [Dm] trăng
Nằm [Dm] đây nhìn sao trời lấp [F] lánh
Từ [Am] lâu tình yêu thường mỏng [Dm] manh
3. Nhặt [Dm] lá khô bên [Gm] đường chiều [C] xưa ta có [F] đôi
[Dm] Nhưng chiều [Gm] nay có riêng [Bb] tôi nhớ nhung [C] thôi
Người [Bb] đã đi theo [Gm] chồng hôm [Dm] gió lộng
Lối [F] quen đến [Am] mùa bay lá [Dm] vàng