Liên khúc: Trộm nhìn nhau – Giờ xa lắm rồi – Ai khổ vì ai – Various

Tone

Đánh giá

 

Intro: (Ngô Quốc Linh & Giáng Tiên)

[Gm] -[Cm] -[G] -[D7] -[Cm] 

Đôi [Gm]  khi trộm nhìn [Cm]  em

Xem dung nhan [Eb]  đó (chứ) bây [D7]  giờ ra [Gm]  sao

Em có [Eb]  còn đôi má [Cm]  đào như ngày [Gm]  nào

Kể từ khi vắng [Cm]  nhau, em [Eb]  như tấm vải lụa [Bb]  đào

Thương thâu [F]  đêm giấc ngủ xanh [Cm]  xao 

Em có bề [F]  nào ai đón ai [Gm]  đưa

 

Anh biết chăng [Gm]  anh, em khổ vì ai, [D7]  em khóc vì [Gm]  ai.

Ngày vui đã [Cm]  tan, nhân tình thế [Gm]  thái còn lại đống tro [D7]  tàn.

[G7]  Em muốn kêu [Cm]  lên cho thấu [Bb]  tận trời cao [Gm]  xanh

Rằng tình em [Cm]  yêu sao giống đời đóa phù [F]  dung

Sớm nở tối [Gm]  tàn, xót thương duyên [Cm]  mình chưa thắm [Bb]  đành [D7]  dở [Gm]  dang

 

Duyên đã xanh tình lên ngát [Gm]  môi

Nhưng vẫn chưa [G7]  trọn chuyện [Cm]  lứa đôi

Mai [F]  đây mình nếu không [Eb]  vẹn thề

Buông [F]  xuôi dòng nước trôi [Bb]  tràn về 

[D7]  Đường hai [Gm]  lối đi [Cm] 

 

Cuộc [Gm]  đời là vách [Bb]  núi là tường [F]  mây

Thương em tiếng hát sang [Gm]  mùa

Một [F]  mai mưa ướt áo [Dm]  em

Áo mỏng đường [Cm]  mềm dáng [D7]  nhỏ chân [Gm]  đê

 

Cuộc [Gm]  đời là bể [Bb]  cả, là dòng [F]  sông

Như con nước lớn nước [Gm]  ròng

Mà [F]  ta như chiếc lá [Dm]  khô

Nước chảy rời [Cm]  nguồn, lá [D7]  đành trôi [Gm]  theo

 

Đôi [Gm]  khi trộm nhìn [Cm]  me

Soi gương trang [Eb]  điểm (chứ) cho [D7]  đời thêm [Gm]  tươi

Thương tiếc [Eb]  thời tô phấn [Cm]  hồng sang nhà [Gm]  chồng

Rồi mùa xuân cũng [Cm]  qua, mang [Eb]  theo tuổi dại ngọc [Bb]  ngà

Đêm qua [F]  đêm tính gọn tương [Cm]  lai 

Mơ thấy một [F]  ngày con níu chân [Gm]  cha

 

Thuở [G]  xưa ngày đầu của nhau, hai đứa [Am]  vang câu tình [G]  ca

Ngày đầu của [Em]  nhau, anh đón đưa em [C]  về nhà

Trăng nước hiền [Bm]  hòa, ngày đầu của [Am]  nhau hương sắc tình yêu đậm [Em]  đà

Ngày [G]  nay mình đành bỏ nhau, canh vắng [Am]  bơ vơ sầu [G]  đau

Mình đành bỏ [Em]  nhau, quên phút ta yêu [C]  lần đầu.

Trăng nước bạc [D7]  màu, người đành bỏ người như sương khói sau chuyến [G]  tàu