Kỷ vật tình yêu – Đài Phương Trang
Đánh giá
1. Tôi kể [Dm] lại một chuyện tình cay đắng
Đã từ [A7] lâu chôn kín tận đáy [Dm] lòng
Nàng năm ấy tuổi [F] độ trăng tròn [Bb] lẻ
Tôi quen [A7] nàng trong một chuyến về [Dm] quê
Cuộc đời [Dm] tôi sương gió ngàn phương
Còn đời [Gm] em như hoa [A7] thắm nở trên [Dm] cành
Em chỉ [C] còn có mẹ già đơn [F] côi
Quanh năm [Bb] mẹ ruộng nương với ngô [A7] khoai
2. Có nhiều [Dm] lần mẹ nàng gọi tôi đến
Nói rằng [A7] con sao chẳng về ghé [Dm] thăm
Đời lính chiến ngày [F] về đâu hẹn [Bb] trước
Nên em [A7] thường nũng nịu trách hờn [Dm] tôi
Ngày còn [Dm] thơ em thích hoa sim
Chuyện ngày [Gm] xưa hoa sim [A7] tím cả lưng [Dm] đồi
Em nói [C] rằng anh thường hành quân [F] xa
Khi anh [Bb] về đừng quên hái cho [A7] em
ĐK: Đêm chia [Dm] ly gió mùa đông lạnh [Bb] lẽo
Em nói [Dm] rằng "Em [D7] sẽ đan áo cho [Gm] anh
Em luôn mong anh [Dm] bình yên nơi chiến tuyến
Em vẫn [A7] chờ, dù bao lâu vẩn chờ [Dm] anh"
Nhưng hôm [Dm] nay tôi về đây tìm [Bb] em
Nhưng chẳng còn đâu [D7] người em gái năm [Gm] xưa
Hoa sim đây sao [Dm] đành em xa dương thế?
Hoa tím [A7] nầy anh biết gởi về [Dm] ai?
3. Mẹ già [Dm] em nước mắt trào tuôn
Người run [A7] run trao tôi kỷ vật của [Dm] nàng
Chiếc áo [C] len chết lặng thầm trên [F] tay
Tôi nghe [Bb] lệ hình như ướt trên [A7] mi?
Đến mộ [Dm] nàng tôi đặt cành sim tím
Khuấn nguyện [Gm] em hãy [A7] chứng lòng chân [Dm] thành
Cầm chiếc áo lạnh [F] lùng trong chiều [Bb] tím
Tôi quay [A7] về tâm sự chôn kín nghìn [Dm] thu