Kí ức chẳng quên – Đoàn Minh Mẫn

Tone

Đánh giá

 

Chín một [Dm]  ơi ! Năm [C]  nay là cuối cấp [F]  rồi [Am] .

Không còn bao [Gm]  lâu, chia [C]  tay mỗi đứa cách [F]  xa.

Bao kỉ [C]  niệm vẫn [Am]  còn lưu dấu [C]  mãi.

Kí ức học [Am]  trò sẽ chẳng thể nào [Dm]  quên.

Những niềm [Bb]  vui chứa [C]  chan hạnh phúc nụ [F]  cười.

Những trò nghịch [Gm]  vui bọn [C]  tôi trong lúc ra [F]  chơi.

Những khi yếu [C]  đuối bạn [Am]  tôi cận kề giúp [C]  đỡ.

Những lúc vui [Am]  buồn bạn bè cùng sẻ [Dm]  chia.

Rồi mai [Bb]  đây chúng [C]  ta không còn học [F]  chung.

Những buồn [Gm]  vui khi [C]  xưa vẫn nhớ hoài [F]  mong.

Thời tuổi [C]  thơ hồn [Am]  nhiên vui đùa cùng [C]  nhau.

Giờ nơi [Am]  đây quạnh [C]  hiu chỉ một mình [Dm]  tôi.

Có gì [Bb]  hơn chúng [C]  mãi mãi là [F]  bạn.

Cho dù phong [Gm]  chúng [C]  cũng chẳng lìa [F]  xa.

Những trang lưu [C]  bút chứa [Am]  chan đầy thương [C]  mến.

Cho đến muôn [Am]  đời tình bạn mãi không [Dm]  phai.