Khúc mưa chiều – Nguyễn Tâm Hàn
Đánh giá
1. Mưa [Em] rơi sụt sùi trời thương nhớ ai
Từng cơn gió [Am] qua lay [B7] lòng người thêm [Em] xuyến xao
Ngày nào tình [C] đến mắt [F#7] nâu ngời trong bóng [B7] đêm
Nụ tình nở [Am] hoa bờ [F#7] môi say [B7] đắm
Bao nhiêu [Am] thiết tha trong [C] từng tiếng yêu [G] người
Đêm vọng tình [B7] nhân chợt hoá đá con [Em] tim
Dẫu câu yêu [Am] người đã [D] trao
Bỗng nghe âm [G] buồn trái [C] ngang, [B7] sông sầu mãi [Em] dâng [Am]
ĐK: [Em] Tiếng mưa rơi đều khua màn đêm
Âm vọng hồn [B7] côi điệu tí tách mưa [C] khuya
Nghe giọt sầu [A] tuôn làm [D7] con tim buốt [G] giá
Ngày tháng vô [B7] tình niềm đau [Em] lên ngôi [Am]
2. Chơi [Em] vơi trong giòng tình bao trái ngang
Hồn tan loãng [Am] theo mưa [B7] lòng ngây ngất [Em] cơn đau
Giọt buồn nhỏ [C] xuống trong [F#7] tim tê buốt [B7] tâm hồn
Tìm lại trời [Am] yêu bờ [F#7] môi khô [B7] khốc
Nghe tê tái [Am] đêm rã [C] rời tiếng thạch [G] sùng
Mơ một trời [B7] quên mà mãi nhớ khôn [Em] nguôi
Tiếng mưa [Am] rơi đều hắt [D] hiu
Mãi nghe nỗi [G] niềm nhớ [C] nhau, [B7] tiếng buồn vỡ [Em] toang