Khúc hát chiều tà – Lã Văn Cường thơ Nguyễn Bính
Đánh giá
1. Chiều lại buồn rồi em vẫn [C] xa
Lá [F] rừng thu đổ, nắng sang [C] tà
Chênh [Dm] vênh quán rượu mờ sương [F] khói
Vương [G] vất thôn sâu quạnh tiếng [C] gà [G]
Em có buồn chǎng? Ta vẫn [C] xa
Chiều [Am] nay say [Dm] nhắp chén quan [Em] hà
Bao [Dm] giờ cau được tươi màu [F] lá
Được đón em [G] bằng xe kết [C] hoa?
ĐK: Tôi [Em] đi mãi [B7] mãi vào sơn [Em] cước
Em [Am] vuốt tua [Em] rèm vọng nguyện [F] lâu
Lá [Dm] úa kinh thành rơi ngập [F] đất
Lòng [B7] vàng hỏi vẫn nhớ thương [Em] nhau?
Tôi [E] lạnh đầu sông giá ngọn [Am] nguồn
Nhớ nhà ít nhớ, [Dm] nhớ em [G] hơn
Chênh [C] vênh bóng [B7] ngả sầu lau [Em] lách
Chiều ngát [Dm] hương rừng vết dấu nhạt [G] son
2. Chiều lại về rồi em có [C] hay
Nắng [F] vàng thấp thoáng níu chân [C] ngày
Bao [Dm] năm quán trọ đời phiêu [F] lãng
Giọng [G] hát tương tư tìm tiếng [C] đàn [G]
Em có buồn chǎng? Ta vẫn [C] xa
Tìm [Am] nhau trong [Dm] nỗi nhớ nhung [Em] và
Mong [Dm] chờ cau được tươi màu [F] lá
Đẹp mối tơ [G] lòng chung tiếng [C] ca