Không thể quên – Nguyễn Văn Chung
Đánh giá
1. Tìm [Am] em khắp muôn [C] trùng, tìm [Em] giữa những cơn mơ
Tìm [Dm] đâu trong thế gian, người [Em] anh yêu thuở nào
Tình [Am] yêu đến vô [C] thường, rồi [Em] bỗng hoá như không
Gặp [Dm] nhau rồi cách xa, càng [Em] quên không thể [Am] quên.
ĐK:
Suốt một [Am] đời không thể [Em] quên
Tiếng yêu [F] đầu đã trao dưới [G] đêm trăng [C] thề
Suốt một [Am] đời anh vẫn [Em] yêu
Mãi một [F] người dẫu mãi sẽ [G] không gặp [Am] nhau.
Suốt một [Am] đời anh ước [Em] mơ
Ước một [F] lần sống trong phút [G] giây năm [C] nào
Suốt một [Am] đời anh nhớ [Em] em
Nhớ một [F] người trái tim khắc [G] sâu tình [Am] yêu.
Có khi [Am] nào em nhớ [Em] anh
Nhớ một [F] người ngày xưa cùng [G] em hẹn [C] ước
Có khi [Am] nào em nhớ [Em] anh
Nhớ một [F] người vẫn luôn chúc [G] em bình [Am] yên.
2. Ngày [Am] ta không chung [C] đường, giọt [Em] nước mắt chia ly
Gần [Dm] nhau thêm phút giây, rồi [Em] xa nhau ngút ngàn
Buồn [Am] rơi trên thu [C] vàng, lạc [Em] bước lối đi xưa
Tình [Dm] yêu nào dễ phai, càng [Em] quên không thể [Am] quên.