Khóc – Đông Nhi
Đánh giá
Tình tan [G] vỡ, một mình bước trong [D] đêm
Tìm lại những giấc [G] mơ dư âm của ngày xưa ấm [D] êm
Nào ngờ cơn [Bm] gió đã mang sương đến vây [Em] kín
Che lấp ánh sáng nơi chân [Bm] trời, nước mắt tràn bờ [C] mi
Lòng đau [Am] xót nghe trái tim khóc trong lặng [D] câm.
Mà vì [G] sao tình em giờ đây vẫn [D] mãi chờ người
Chờ [Am] tháng năm yêu ngày xưa giờ mong [B7] mãi
Ngày anh [Em] đi trời mưa phùn rơi thấm [G] ướt đường [A] dài
Để [C] em ngồi lặng nhìn theo bóng [B7] anh.
ĐK:
Lệ cay [Em] khoé vì một người đã ra đi [Bm] không trở về
Nhưng [C] nước mắt đó cũng chỉ làm vết [G] thương thêm đau
Vì [Am] sao em lại khóc, vì [Em] sao em lại nhớ
Dẫu biết [F#7] anh chẳng còn như lúc [B7] xưa.
Lệ cay [Em] khoé vì một người đã đi mang [Bm] theo giấc mơ
Nơi [C] đó chôn giấu ký ức cùng tháng [G] năm êm đềm
Vì [Am] anh đã đi mãi, vì [Em] em còn yêu anh
Dẫu biết [F#7] anh chẳng còn nhớ đến [B7] em.
Rap:
Giọt sầu hờn [Em] cay, giọt sầu lệ tuôn, giọt buồn lệ [Bm] rơi nào ai muốn
Sao không cho bao nhiêu yêu thương kia nằm [C] xuống kia
Để rồi cuốn xa khi đôi môi nhạt nhoà xóa [G] mờ
Dấu vết tình buồn ta, dù cách xa nhói [Am] lòng
Dù biết nhớ hoài công, không gian bao la mênh mông mang [Em] đi
Hoà tan nước mắt trong em khóc âm thầm [F#7] mưa rơi
Đêm sầu đơn côi sao tim em vẫn [B7] chờ
Một nỗi sầu bơ vơ, dù biết anh sẽ không về [Em] đâu
Vì bao nhiêu lời thề đầu em chôn sâu vào trong nỗi [Bm] nhớ
Tình đâu rồi, đành khóc vậy [C] thôi, đành khóc vậy thôi
Thế sao không quên anh [G] đi
Cho bao nhiêu nước mắt bao nhiêu đau thương
Không còn rơi trên bờ [Am] mi héo úa
Vì anh không như lời anh hứa anh đã [Em] không như ngày xưa
Tay trong tay, vai kề vai trên con đường [F#7] về đón đưa
Thì quên nhau đi được chưa, nghĩa là thế đó
Anh như [B7] gió nồng nàn bên mây rồi mây [Em] tan tình cũng tan
Gió vội vàng như anh xa [Bm] rồi, đừng [C] trách vì gió vô tình người [G] ơi
Tình đầu giọt lệ sầu cũng không mang theo thời [F] gian
Hãy tìm lối đi [Am] riêng như anh đi tìm cuộc sống [Em] mới
[F#7] Em khóc để quên sầu quên anh và [B7] quên niềm đâu thì xin em hãy [Em] khóc.