Khổ qua – Hoàng Trang
Đánh giá
1. Đường vào tình [Am] yêu!
Có nhiều trái [Dm] đắng mang [E7] tên khổ [Am] qua
Em nói khi [F] yêu tim [G] mình cho thật [C] nhiều
Nhưng chẳng nhận được [E7] bao nhiêu.
Tại [C] sao lại gọi anh bằng [F] chú
Khi [A7] em biết anh [Dm] thương em biết anh [Am] buồn
Từ [G] khi em xưng [F] cháu
Có phải em vô [Dm] tình em làm khổ [Am] qua.
ĐK:
Chiều mưa hấp [Am] hối em không ngại [Dm] ngùng
Đi [G] trong cơn đau [Dm] vùi tìm đến [G] anh
Gót sen nhẹ [E7] đếm giọt mưa tuôn vắn [F] dài
Trên khuôn [G] mặt xanh [C] xao. [E7]
Tình yêu cất [Am] tiếng ru anh chiều [Dm] nào
Nhưng [G] em yêu anh [Dm] sợ tình lính [G] trao
Lính chung tình [E7] lắm người yêu anh chớ [F] sợ
Duyên tình [G] mình chóng [Am] phai.
2. Đường vào tình [Am] yêu!
Có nhiều trái [Dm] đắng mang [E7] tên khổ [Am] qua
Trái đắng xanh [F] xao nhưng [G] tình yêu ngọt [C] ngào
Anh ngỡ rằng mình [E7] thương đau.
Dù [C] sao hoà bình đang tìm [F] đến
Nên [A7] chia cách hôm [Dm] nay không lẽ đôi [Am] mình
Ngày [G] mai chia xa [F] nữa
Xin người yêu chớ [Dm] sầu để buồn khổ [Am] qua.