Khi Nào Em Buồn – Minh Khang – Mắt Ngọc

Tone

Đánh giá

 

 

Hãy khóc đi [Em] hết trong lòng sẽ vơi sầu [Bm] đi vô vọng

Tình yêu đã [C] hết xin đừng nhớ nhau [Am] làm chi

Và ở nơi [C] đó có người [D] cho anh niềm [Em] vui mới.

 

Rồi anh lại [Em] bước trở về thắp lên một [Bm] tia hy vọng

Nhìn tia sáng [C] ấy vô hồn lẻ loi [Am] vụt qua

Thì thôi hãy [C] nói một lời [Bm] cho em bình [Em] yên.

 

[G] Anh đừng buồn xin anh [Bm] hãy đừng buồn

[C] Cố gắng bước [D] qua trong [Em] thời gian này.

[G] Em đợi chờ, ngàn năm [Bm] vẫn đợi chờ

[C] Khi xưa mất [D] nhau chỉ vì [B7] ai?

 

Ở nơi [Em] đó anh được [D] yêu, anh được [C] 

Anh được [B7] vui có khi [Em] nào buồn không? ([C] có [D] buồn không)

Thôi đừng [Em] nhớ, thôi đừng [D] thương,

Thôi đừng [C] vui, thôi đừng [B7] yêu để [Em] tôi buồn. (để tôi buồn)

 

Ở nơi [Em] đó anh được [D] yêu, anh được [C] 

Anh được [B7] vui có khi [Em] nào gọi em? ([C] có [D] gọi em)

Thôi đừng [Em] nhớ, thôi đừng [D] thương,

Thôi đừng [C] vui, thôi đừng [B7] yêu đã [Em] lỡ lầm.