Khách lạ đò đưa – Hoàng Oanh – Hoài Linh

Tone

Đánh giá

 

 

1. Ơi [G] 

Ráng [Am] chiều sương [D] phủ Huế [G] buồn

Hàng [D] cây im [C] gió lá [G] buồn

Nửa [D] đêm tiếng [C] mưa khóc kể chuyện [Am] xưa

Nỗi [G] niềm con [C] đò Vỹ [Am] Dạ mối [C] hận tình [D] xưa.

 

2. Ơi [G] 

Có [Am] người khách [D] lạ qua [G] đò

Rồi [Am] yêu cô [C] lái bến [G] 

Tình [D] trao, thước [C] nào đo lòng dạ [Am] nhau

Ước [G] thề nước [C] chảy chân [Am] cầu

Tình [D] hoài đớn [G] đau.

 

ĐK:

Hò [Em] ơi!

Phu chi tình mà thê chi đạo

Sanh đồng gia, tử đồng quy

Ai hay mà chàng bỏ chàng đi

Hò ơi để em lặn lội giữa chốn [Am] ni mình mà một [D] mình.

Hò [G] ơi

 

3. Ơi [G] 

Mối [Am] tình đã [D] chảy xuôi [G] nguồn

Buồn [D] theo con [C] nước héo [G] hon

Hò [D] ơi, mái [C] chèo gãy nhịp chìm [Am] sâu

Không [G] còn khúc [C] tương tư [Am] sầu

Tình [D] hoài nhớ [G] nhau.