Huyền thoại hồ núi Cốc – Phó Đức Phương

Tone

Đánh giá

 

1. Bồng [Em]  bềnh (ơ) bồng bềnh, Chòng chành (ơ) chòng chành

Một vùng [G]  núi cao nước sâu thuyền [Bm]  trôi, thuyền [Am]  trôi

Mái chèo bâng khuâng dưới chân Tam [Bm]  Đảo

 

Ơ ờ [Em]  ớ ơ núi [D]  cao [Bm]  ơ ờ ớ [Em]  ơ suối [D]  sâu

Nắng lên [G]  xanh màu xanh huyền [Em]  thoại 

Nghe câu chuyện [G]  xưa của đôi trai [Em]  gái

Tha thiết yêu [Am]  nhau vẫn không thành [D]  đôi

Ngày tháng [Bm]  dài nhớ mong khôn [G]  cùng

 

[Bm]  Một người [G]  đau nươc mát thành [Em]  sông

Một người [D]  chờ, chờ hoá [Em]  núi

Ơi chàng [G]  trai ơi ngọn núi [C]  biếc

Ơi cô [Em]  gái ơi dòng sông [G]  sâu

Mối tình thương [A]  đau hoá sông hoá [Em]  núi

Dằng dặc một khúc [A]  ca giữa bao la mây [Em]  trời

[Bm]  Ơi núi [D]  Cốc, ơi dòng sông [Em]  Kông

Xin gửi câu [D]  hát giữ lại [Em]  mai sau

 

2. Bồng [Em]  bềnh (ơ) bồng bềnh, Chòng chành (ơ) chòng chành

Thuyền gặp [G]  khách say gió ngàn thuyền [Bm]  trôi, thuyền [Am]  trôi 

Mái chèo khua gương nước xanh thăm [Bm]  thẳm

 

Ơ ờ [Em]  ớ ơ núi [D]  cao [Bm]  ơ ờ ớ [Em]  ơ suối [D]  sâu

Vẫn lung [G]  linh màu xanh huyền [Em]  thoại

Những câu chuyện [G]  nay đời ghi trang [Em]  mới 

Cho lứa đôi [Am]  xưa sớm hôm kề [D]  nhau

Một hồ nước [Bm]  đầy đắm say miệt [G]  mài

 

[Bm]  Ðể ngừng [G]  trôi nước mắt thành [Em]  sông 

Và ngày [D]  ngày hồ lồng bóng [Em]  núi

Trong vòng [G]  tay êm đềm núi [C]  Cốc 

Nghe vui chan [Em]  chứa tấm lòng sông [G]  Kông

Nghĩa nặng [Am]  ơn sâu kết duyên sông [Em]  núi 

Để lại ngàn tiếng [Am]  ca thiết tha cho bao [Em]  đời

[Bm]  Qua núi [D]  Cốc đem lòng thương [Em]  nhau

Ghi thành câu [D]  hát giữ lại [Em]  mai saụ