Hai Người Một Ngã Rẽ – Nguyễn Văn Chung – Thanh Ngọc

Tone

Đánh giá

 

Capo 1

[Am] Từng đoạn đường dài cứ [F] lướt qua

Tôi [G] nhìn mà lòng còn đầy những [C] xót xa [E7] 

[Am] Điều gì còn lại giữa [F] chúng ta

Để [G] rồi lạc vào nỗi buồn chẳng [C] lối ra

[F] Cứ ngỡ sẽ chẳng bao giờ [G] phai nhòa

Mà tại [Em] sao yêu thương trong ta cứ ngày [Am] càng trôi xa

Lẽ [Dm] nào ngày tháng [Em] qua chẳng niềm [Am] vui

[Am] Đoạn đường thật dài chỉ [F] có tôi

Cô [G] đơn tìm lại nụ cười đã [C] vỡ đôi [E7] 

[Am] Tự nhủ lòng rằng có [F] thế thôi

Nhưng [G] sao nỗi buồn nghẹn lại chẳng [C] thể trôi

[F] Cứ ngỡ sẽ chẳng bao giờ [G] xa vời

Mà tại [Em] sao hôm nay hai ta lại nhìn [Am] về hai nơi ?

Trách [Dm] gì...dù đúng [Em] sai cũng chẳng còn [Am] ai

Để lại những ánh [F] mắt ấm áp với những ngọt ngào [G] lúc đầu

Để lại [Em] những ký ức đã có của từng [Am] ngày quen nhau [G] 

Tôi đã [F] bước thật nhẹ nhàng, nhưng sao tôi [G] không thấy vui ?

Mà lại [F] mang nhiều hơn những nỗi [E] đau

Dù đôi lúc giữa [F] những nỗi nhớ bất giác tôi lại [G] thở dài

Chợt nhận [Em] ra nơi đây trong tim vẫn còn [Am] đầy yêu thương [G] 

Nhưng dẫu [F] xóa được giận hờn, vẫn không thể [G] quay trở về

Tôi đành [F] nhìn theo anh mỗi bước [Em] đi từ phía xa [Am] con đường