Hải ngoại thương ca – Nguyễn Văn Đông
Đánh giá
1. Một mùa [A] thương kết muôn hoa [D] lòng [F#7] [Bm]
Người về [E7] đây nối câu tâm [A] đồng [F#7] [Bm]
Về cho [E7] thấy xuân hồng áo [A] em
Cho [E7] tình xưa thôi cách [Bm] xa
Về [A] chung mái nhà [E7] lá.
2. Người về [A] đây giữa non sông [D] này [F#7] [Bm]
Hội trùng [E7] dương hát câu sum [A] vầy [F#7] [Bm]
Về cho [E7] thấy con thuyền nước [A] Nam
Đi [E7] vào mùa xuân mới [Bm] sang
Xa [E7] rồi ngày ấy ly [A] tan.
ĐK:
Tôi đi giữa [D] trời bồi hồi [Bm]
Cờ bay phấp [E7] phới tôi quên chuyện ngày [A] xưa [D] [F#7] [Bm]
Mong sao nước [E7] Việt đời đời
Anh dũng oai hùng chen chân thế [A] giới.
3. Mặc thời [A] gian tóc pha đôi [D] màu [F#7] [Bm]
Mặc đại [E7] dương sóng to mưa [A] gào [F#7] [Bm]
Đàn chim [E7] bé trong làn chớp [A] xanh
Yêu [E7] trời tự do Á [Bm] Đông
Thương [E7] về đồi núi xa [A] xa.