Hà Nội ra đi khó quên – Đăng Khánh

Tone

Đánh giá

 

1. Lâu lắm [G]  rồi [F#]  tôi không về thăm [Em]  nhà

Hà [D]  Nội bây [C]  giờ [Am7]  ra sao hỡi [D7]  em

Sân ga [Am]  cũ có [D7]  còn em đứng [C]  đợi

Có còn [Am7]  em trong sương khuya lạnh [D7]  giá

 

Lâu lắm [G]  rồi [F#]  tôi không về thăm [Em]  nhà

Chuyện [D]  nhà bây [C]  giờ [Am7]  ra sao hỡi [D7]  em

Tôi đi [Am]  mãi không [D7]  về thăm phố [C]  nhỏ

Có còn [Am7]  không con [D7]  dốc xưa hiền [G]  hòa

 

ĐK: Hôm [D7]  nay tôi [Gm]  về thăm [Eb]  Hà Nội của [Bb]  tôi

Lang thang tôi [Am7]  tìm bên [D7]  bờ hồ năm [Gm]  xưa

Tôi chỉ [Cm7]  thấy có một [F7]  chiều đỏ máu trên vai [Bb]  em

Chiếc lá [Eb]  vàng ngập nước mắt long [Cm]  lanh

Để sông [Am7]  Hồng tìm chiếc lá riêu [D7]  bông

 

2. Lâu lắm [G]  rồi hôm nay [F#]  về thăm [Em]  nhà

Hà [D]  Nội bây [C]  giờ [Am7]  ra đi khó [D]  quên

Căn gác [Am7]  cũ màu [D7]  tường vôi vẫn [C]  đợi

Bóng hoàng [Am7]  hôn khuất sau khu nhà [D7]  mới

 

Lâu lắm [G]  rồi hôm nay [F#]  về thăm [Em]  nhà

Hà [D]  Nội bây [C]  giờ [Am7]  đông vui với [D]  em

Tôi không [Am7]  nhớ những [D7]  đường tên quá [C]  lạ

Có còn [Am7]  đâu con [D7]  dốc xưa hiền [G]  hòa