Hà Nội ơi thầm hát trong tôi – Phạm Minh Tuấn
Đánh giá
Đi bên [Em] em trên đường Hà [Am] Nội
Gió mùa đang [Em] về [D] nhè nhẹ mưa [G] rơi
Em lặng [Am] im thẹn [G] thùng chẳng [Am] nói
Chỉ để [B7] thương để nhớ trong [C] tôi [Em]
Mà để [Am] thương [B7] để nhớ trong [Em] tôi.
ĐK1:
Trời thủ [G] đô ngọt ngào hoa [C] sữa [E7]
Thơm tóc [Am] em từ [D] câu hát ngày [G] xưa [E7]
Tôi thấy [Am] như [C] ấm từ hơi [B7] thở
Mặt đường [Am] khuya [B7] nhẹ bước thân [Em] quen. [D7]
Hà Nội trên [G] cao mây trời lộng [C] gió [E7]
Dáng thanh [Am] thanh trong [D] sáng hồn [G] thơ [E7]
Tôi thấy [Am] như [C] hoa đào chớm [B7] nở
Một mùa [Am] xuân [B7] duyên dáng đợi [Em] chờ.
ĐK2:
Trời thủ [G] đô dịu dàng hương [C] cốm [E7]
Xanh biếc [Am] xanh nụ [D] hoa sữa trời [G] xanh [E7]
Tôi thấy [Am] như [C] đất trời đứng [B7] lặng
Bài tình [Am] ca [B7] thầm hát trong [Em] tôi. [D7]
Hà Nội lung [G] linh Tây Hồ lộng [C] gió [E7]
Nói đi [Am] em câu [D] nói mộng [G] mơ [E7]
Tôi thấy [Am] như [C] hoa đào chớm [B7] nở
Một mùa [Am] xuân [B7] duyên dáng đợi [Em] chờ.
* Hà Nội [Am] ơi [B7] thầm hát trong [Em] tôi.