Giữa Lưng Chừng Thanh Xuân – Nguyễn Văn Trung – Duy Khoa

Tone

Đánh giá

 

Capo 3

[Am] Đáng tiếc nhất là lúc bản thân mình [Dm] đã cố gắng

Nhưng vẫn [G] không thể ngăn giọt lệ em lăn, và [C] anh đã thấm

Từng cảm [F] xúc nông nổi lúc ấy cứ ngỡ bản [Dm] thân trưởng thành

Nhận ra [Bm7b5] sau bao năm với anh vẫn còn [E7] day dứt

 

[Dm] Chúng ta sau này [G] thứ gì cũng có nhưng [C] tiếc là không có [F] chúng ta

[Dm] Giữa cuộc đời này tìm được [Bm7b5] nhau là chuyện đâu [E7] dễ!

 

Người thương năm [Am] ấy bây giờ [G] đã ra sao

Vẫn còn [F] nhớ hay em đã [C] quên?

Bờ [Dm] môi vẫn còn ấm áp nhưng dường [Am] như đã khác

Chẳng còn [Bm7b5] những cảm xúc khi [E7] xưa

 

Giữa lưng chừng [Am] thanh xuân ai cũng [G] lỡ một người

Bởi vì [F] ta chưa biết cách [C] yêu

Trách [Dm] sao ngày xưa gặp nhau sao [Am] quá vội vàng

Để giờ [E7] đây tiếc nuối vô [Am] vàn