Giáng sinh và nỗi cô đơn – Nguyễn Hồng Thuận
Đánh giá
[C] Đêm giáng [G] sinh
Người ta [Dm] nói Chúa giáng [F] trần
Mà sao con thấy [Em] lòng mình
Vẫn [Dm] chưa khi nào được bình [G] yên.
[C] Chuông đíng [G] đoong
Chợt nước [Dm] mắt con rơi [F] thành dòng
Ngồi bên hàng đá con [Em] cầu
Xin [D] phúc an [G] sẽ nhiệm [C] mầu.
Lạy [C] Chúa, con có tội [Am] tình gì
Mà ngoài [F] kia nhân thế vui [C] tưng bừng
Còn riêng [G] con ngồi khóc đau [Am] một mình
Từng đêm [F] đông, con cô đơn lạnh [G] lẽo.
Lạy [C] Chúa có xót thương [Am] nhân loại
Đừng cho [F] con ôm hết bao [C] u hoài
Lòng cầu [G] xin được phút giây [Am] yên bình
Mùa [F] Noel con [G] hẹn hò cô [C] đơn.