Giấc Mơ Xưa Vội Xa – Phạm Hòa Khánh – Mây Trắng

Tone

Đánh giá

 

 

Yêu [Bm] anh nồng say quên tháng ngày, con [Em] tim nguyện trao một kiếp này

Nhưng sao [F#7] anh lãng quên, anh dối gian cho [Bm] em niềm đau chất ngất.

Ngày bên [Bm] nhau, lòng em nào có ngờ, mai [Em] kia tình anh đã hững hờ

Anh trao [F#7] câu đắng cay em tiếc nuối giấc mơ [Bm] xưa đã xa vội xa.

 

Lòng cố [Em] quên mà sao vẫn nhớ, người đã [Bm] xa lòng còn bỡ ngỡ

Về chốn [Em] nao từng nụ hôn ấm, nát [F#7] cõi lòng.

 

Một lần [Bm] đến với đến với ước mong mình sẽ

Cố gắng sống thêm lần [Em] nữa cho trọn tình nghĩa xưa.

Một lần [F#7] đến với ước mong trọn kiếp,

Suốt kiếp sẽ trao về [Bm] anh một cuộc tình không gian dối.

 

Vậy mà người [Bm] nỡ nói cái câu biệt ly

Để tim xót xa để [Em] cho lệ tràn khóe mi.

Trọn đời [F#7] em mang bao đắng cay

Hỏi từng [Bm] phút yêu xưa giờ đâu