Giấc mơ ngàn – Phạm Duy – Ngọc Bích
Đánh giá
1. Chiều [Am] nay nắng [E] thu chìm [Am] trong rừng
Ngừng [C] đây nghe [G] gió heo [E7] mây vàng
Lãng [Am] du [G] lên mấy cung [F] đàn
Thời chinh [Am] chiến trôi ngày tháng bên suối [E7] ngàn.
Ngày [Am] thu ánh [E] sương chiều [Am] buông mờ!
Lòng [C] khách say [Am] sầu muôn [Dm] kiếp nhớ!
Nhớ [Am] ai [C] cười trong nắng [E7] vàng
Bao ngày xuân tươi thắm nay đã phai [Am] tàn.
ĐK: Thu [F] về chìm theo bóng [E7] huyền
Phòng tôi đơn [Am] chiếc thêm tình lưu luyến!
Thoáng [Dm] nghe [G] rồn rập tiếng [C] ca
Bóng [Em] em lã lướt, lã [Am] lướt!
Em cười vui, cười [F] vui làn tóc xoã xuống
Nhịp [Em] đưa với cung [F] đàn tiếc [E7] đời
[Am] Tình duyên ấm áp chốn [G] cô [E7] phòng
Lòng người phong sương bớt mơ [Am] màng.
2. Rồi [Am] khi tiếng [E] chuông chùa [Am] ngân dài
Từ [C] xa đôi [G] cánh chim tung [E7] bay
Phút [Am] giây [G] đã thấy tơi [F] bời
Làn hương [Am] xoã trong chiều vắng không tiếc [E7] người.
Gặp [Am] nhau ước [E] mong thành [Am] duyên hờ!
Rồi [C] nỡ chia [Am] lìa không [Dm] tiếc nhớ!
Giấc [Am] mơ [C] nhạt trong gió [E7] ngàn
Riêng mình ta than với đôi lứa chim [Am] rừng!