Em quên mùa đông – Nguyễn Nhất Huy

Tone

Đánh giá

 

Em đi [Dm]  rồi, em đi một [F]  mùa đông

Em [Dm]  đi rồi, em quên một dòng [Gm]  sông

Em [C]  đi rồi, [A]  từ đây từng con [Dm]  sóng

Vỗ trong [Gm]  lòng, đời mênh mông mênh [A]  mông.

 

Em [Dm]  đi rồi, anh ở lại [F]  mùa đông

Em [Dm]  đi rồi, em bỏ lại dòng [Gm]  sông

Em [C]  đi rồi, [A]  đời anh như nổi[Dm]  sóng

Bóng [Gm]  sông dài lồng lộng mấy [A]  mùa [Dm]  đông.

 

[Bb]  Biết em quên mùa [C]  đông, [Am]  quên tình đầu sao [Dm]  em

[Bb]  Tiễn em qua dòng [C]  sông, nước vẫn xanh một [F]  dòng

[Gm]  Sao em quên em quên, [Dm]  bóng con đò năm [F]  ấy

[Bb]  Biết em quên tình [C]  anh, [Am]  như một lần sang [Dm]  sông.

 

[Bb]  Tiễn em đi mùa [C]  đông, tiếng mưa rơi lạnh [F]  lùng

[Gm]  Ai ca câu ca xưa, [C7]  giữa đôi bờ cát [F]  trắng

[Bb]  Biết em quên mùa [C]  đông, [Am]  quên được tình xưa [Dm]  không

[Bb]  Biết em quên mùa [C]  đông, [Am]  quên được người [Dm]  xưa không.