Duyên (Lời Việt) – Tuấn Nguyễn Thiếu Gia – Tuấn Nguyễn Thiếu Gia
Đánh giá
Capo 2
Nguyện trăm [Am] năm đổi lấy những cái nắm [Em] tay vai kề vai
Nét bi [F] hoan khuôn mặt kiều [G] diễm ta sao đành [C] lòng quên đi
Ngàn năm [Am] ta đổi lấy một lần cất [Em] bước bên cạnh ai
Nếu mai [F] này lục đạo hóa [G] kiếp hoa sen chờ [Am] người hái ta
Nguyện trăm [Am] năm đổi lấy những cái nắm[Em] tay vai kề vai
Nét bi [F] hoan khuôn mặt kiều [G] diễm ta sao đành [C] lòng quên đi
Ngàn năm [Am] ta đổi lấy một lần cất [Em] bước bên cạnh ai
Đến luân [F] hồi lục đạo hóa [G] ra hoa sen, người [Am] bên ta chăng?
ĐK:
Phật dạy “[Am] Nhân kiếp trước quả [Em] kiếp sau vì duyên”
Bỏ quên [F] những đắng cay đi [G] cuối trời [C] mây
Tình yêu [Am] như tín ngưỡng quẩn [Em] quanh trong lòng ta
Tựa [F] như hoa sen chính[G] tay người trồng [Am] thơm hương
Phật dạy “[Am] Nhân kiếp trước quả [Em] kiếp sau vì duyên”
Cùng chung [F] gối đến khi giai [G] lão cũng vì [C] duyên
Tình yêu [Am] như chính quả như [Em] hoa nở có đôi
Một mai [F] hoa rơi kiếp sau [G] ta rồi lại [Am] bên nhau