Đường trần lá đổ – Duy Khánh

Tone

Đánh giá

 

Nghe em đi [Am]  rồi anh trở về đơn côi

Nhạc sầu chia [D7]  phôi đưa anh vào cuối nẻo [Am]  đời

Buồn ơi là [F]  buồn nghe mưa về giăng mắt [E]  ai

Đường [G]  em, em đi xa [E]  vời

Cao nguyên mây [G]  trời theo gió lộng người tình [A]  ơi. [E]  Ai hiểu cho [Am]  tôi

 

Em ra đi [Am]  vì theo cuộc tình kiêu sa

Đường dài phong [D7]  ba anh quay về giết mộng an [Am]  hoà

Hạnh phúc trăng [F]  già khi đôi lòng nghe cách [E]  xa

Rồi [G]  đây, đam mê chôn [E]  vùi

Hoang vu quên [G]  đời ôi khắc khoải nhớ người tình [A]  ơi. [E]  Ai hiểu cho [Am]  tôi

 

Em ơi, em [Am]  ơi. Trời [D7]  khuya lá [Am]  đổ đường [D7]  trần ai đau [Am]  khổ

Đường [C]  trần ai dang [Am]  dỡ, đường [Dm]  trần ai nức [Am]  nở

Khóc cho [D7]  mình hơn cả tình [Am]  nhân 

Em [G]  ơi, em [Em]  ơi xin [G]  nhớ trong [Em]  đời vẫn [G]  có một [Em]  người

Thương [G]  nhớ em [Em]  hoài, [G]  không nói nên [Em]  lời

Xin [E]  viết bài ca tặng [Am]  người

 

Đêm nay mưa [Am]  về, xin đừng về cao nguyên

Để hồn giai [D7]  nhân say giấc nồng bên cạnh tình [Am]  quân

Người đã thương [F]  người xin ai đừng ngăn rẽ [E]  đôi

Còn [G]  tôi, tôi cúi xin [E]  đời 

Cho tôi quên [G]  người trong giấc mộng mà [A]  thôi. [E]  Chỉ thế mà [Am]  thôi