Đường chiều sơn cước – Minh Kỳ – Lê Dinh
Đánh giá
1. Chiều [Dm] xưa em tiễn bước anh [Gm] đi
Tháng [F] năm về [Bb] đây [A7] nhớ nơi Kinh [Dm] Kỳ
Chiều rừng mây trắng lướt bay [A7] ngang
Em ngồi em [Dm] nhớ bóng ai khi chiều [Gm] lang
Lá đổ suối [A7] ngàn nhớ thương ôi ngập [Dm] tràn
2. Sầu [Dm] hương năm tháng khó phôi [Gm] phai
Nhớ [F] ai còn [Bb] thương [A7] nhớ thương ai [Dm] hoài
Rừng chiều chim chấp cánh bay [A7] nhanh
Bay từ muôn [Dm] lối đến nơi rừng [Gm] xanh
Bay về kinh [A7] thành ước mơ se mộng [Dm] lành
ĐK: Chập chờn làn [Gm] khói tím bên mái tranh [Dm] xưa
khơi [C] bao niềm thương [F] nhớ [A7]
[Dm] Rừng chiều quạnh [Gm] hiêu bên vách đá cheo [Bb] leo
như bao niềm ước [A7] mơ
Đường về rừng [Gm] cũ ôi sao quá bơ [Dm] vơ
khi sương chiều lang [F] xuống [A7]
[Dm] Ngập ngừng làn [A7] mây trôi đến nơi phương [Gm] trời nào
[A7] những khi chiều [Dm] buông
3. Đồi [Dm] cao dốc núi quá cheo [Gm] leo
Nhớ [F] thương tràn [Bb] dâng [A7] đến nơi thôn [Dm] nghèo
Tìm lại giây phút sống bên [A7] nhau
Mơ ngày mai [Dm] sẽ nối duyên trầu [Gm] cau
Cho tình ban [A7] đầu tháng năm thêm đẹp [Dm] màu