Đừng ví em là biển – Trần Thanh Tùng thơ Minh Thiện
Đánh giá
Đừng [Am] ví em là biển
Sâu [G] thẳm và bao [Am] la
Thuyền [F] nan em bé [Am] nhỏ
Không [C] xa được bến [Dm] bờ.
Đừng ví em là biển
Nước mặn chát chân [E7] trời
Giữa mênh [C] mông vẫn [Am] khát
Không [F] uống được anh [Dm] ơi.
Đừng [C] ví em là [F] biển
Ngàn [G] năm sóng xô [C] hoài
Suốt [E7] cuộc đời không [Am] gặp
Bến [E7] bờ nào tàn [C] phai
Vị mặn dâng cho [E7] đời
Buồn vui đầy lại [Am] vơi.
Em không là biển [C] khơi
Em [Am] chỉ là em [Dm] thôi
Đừng [G] ví em là [F] biển
Càng [C] rộng càng cô [Em] đơn
Mỗi nằm ngang chấn [C] bão
Tan [E7] nát cả tâm [Am] hồn.
* Em [Dm] không là biển [Am] khơi
Bến [C] bờ nằm khắp muôn [Em] nơi
Mà [Am] lòng em chỉ muốn
Của [C] một mình anh [Am] thôi
Đừng ví em là [C] biển
Em [Dm] chỉ là em [C] thôi
Đừng [Em] ví em là biển
Em chỉ [E7] là em [Am] thôi.