Đừng hẹn nhau – Xuân Điềm – Xuân La

Tone

Đánh giá

 

1. [C]  Từ xa về thăm [Am]  em đôi giày [Dm]  sô bê bết [Em]  bùn

Phố [C]  xưa đèn vàng heo [F]  hắt, như [G7]  sầu thương người cách [C]  xa

Tôi dừng lại cánh [Dm]  song, như [Em]  xưa trao lén thư [G]  tình

Thuở đôi mình vừa quen nhau, cho em [G7]  tôi hồng má [C]  đào

 

2. Người xa về bơ [Am]  vơ căn nhà [Dm]  xưa im tiếng [Em]  người

Trước [C]  sau đèn màu giăng [F]  mắc, bên [G7]  thềm tô màu pháo [C]  vui

Tôi gục đầu nghe lá [Dm]  rơi, trong [Em]  mơ nghe bước em [G]  về

Bước chân thon mềm êm êm, nghe [G7]  như đi vào hồn [C]  tôi

 

[C]  Anh như cánh chim lưng trời tung theo ngàn [F]  gió

[G]  Em như kiếp hoa giữa [F]  cơn binh biến ngang [C]  trời

[E]  Thà đừng hẹn [Am]  nhau, [D7]  hẹn là phụ [G]  nhau

[C]  Làm sầu người [Dm]  đi phương [Em]  trời xa xôi vạn [G7]  lý

 

3. [C]  Thà xưa mình không [Am]  quen, bây [Dm]  giờ đâu ai lỗi [Em]  hẹn

Để [C]  căn nhà đầy dĩ [F]  vãng, như [G7]  sầu duyên tình trái [C]  ngang

Nghe chừng mùa đông chớm [Dm]  sang, tôi [Em]  đi gom lá thu [G]  vàng

Đốt cho tro tàn bay bay, tan đi [G7]  theo giòng thời [C]  gian