Dỗ em – Như Ngọc Hoa thơ Phạm Văn Hóa

Tone

Đánh giá

 

1. [C]  Tôi đã từ [Am]  lâu chẳng dỗ [Em]  ai

Chẳng [F]  lau nước mắt bé hờn [C]  dai

Dường [G]  như sắp bỏ câu xin [Dm]  lỗi

[G]  Nay nhìn em [Dm]  khóc lại thở [G]  dài

 

2. [C]  Nói hở một [Am]  câu khiến cổ [Em]  buồn

Tự [F]  nhiên nước mắt cứ trào [C]  tuôn

Làm [G]  tôi không kịp đưa môi [Dm]  thấm

Tiếc [G]  thay rơi đi giọt mặn [C]  nồng

 

ĐK: [Em]  Em giận đất trời chưa nghiêng đỗ

Mà như bão [Am]  tố thổi triền [Em]  miên

[D7]  Đem theo biển nước làm mưa [G]  thác

Tôi tường trần [D7]  gian sẽ đám [G]  chìm

 

3. [C]  Tôi trách tôi [Em]  sao quá vụng [Am]  về

Ngày [F]  đầu gặp gỡ lại u [C]  mê

Đứng [G]  nhìn em khóc tôi ngây [Dm]  dại

Xin [G]  chỉ dùm tôi cách vỗ [C]  về