Đi qua mùa gió nhé anh – Đỗ Thụy Khanh
Đánh giá
1. [F] Bao năm qua đã có biết bao lần [Dm] đổi thay trong đời em
Chợt [Bb] thấy thấp thoáng cơn [C] mộng hằn sâu [F] kiếp nơi tâm hồn em
Em [Bb] cố nhớ lấy điều gì, một hình bóng [Am] ai vẫn đang đợi [Dm] chờ
Rồi [Gm] bỗng thức giấc, trái [F] tim không hề ngủ [C7] yên.
2. Và [F] năm năm sau, cơn gió vô tình dẫn [Dm] lối em trên đường đời
Là [Bb] những ước muốn, khát [C] vọng đam mê toả [F] sáng giữa nơi phồn hoa
Em [Bb] đã khao khát viết nên một niềm [Am] tin cùng bao ước [Dm] mơ
Vô [Gm] tâm số phận ai [F] biết trước đâu ngày [C7] mai.
ĐK:
[F] Những cay đắng thăng trầm hờn ghen với [C] ganh đua giữa bao người
Chợt [Dm] em nhìn lại dĩ vãng xưa ghé ngang [Am] qua
[Bb] Ai là người em đã từng yêu, con đường [Am] nào là nơi em [Dm] đã đi qua
Em [Gm] đâu hay biết, em vẫn không thể quay ngược [Bb] thời [C7] gian.
[F] Đến phút cuối ngỡ ngàng, từng trang ký [C] ức nay bỗng hiện về
Định [Dm] mệnh giờ đây vẫn giữ anh mãi bên [Am] em
Chính anh là [Bb] người em đã yêu, con đường [Am] ngày xưa ta lướt [Dm] qua bao chiều
Cùng em [Bb] bước tiếp giấc mơ riêng của đôi [C7] ta đi qua mùa [F] gió, nhé anh.
* Người anh yêu [Bb] hỡi, khoảng cách chia xa đôi [Am] mình ở hai [Dm] nơi
[Gm] Làm sao để chúng [C7] ta trở [F] lại