Đi giữa quê hương – Châu Kỳ
Đánh giá
Tôi đã [D] đi giữa lòng quê hương [A] tôi
Từ ngày tiếng hát bên [Em] nôi
Chưa âm [A] vang tiếng khóc lạc [D] loài
Tôi đã đi giữa lòng quê hương [Bm] tôi
Nghe [Em] từng mảnh đất buồn [F#m] vui
Theo tháng [Bm] năm quê nghèo nổi [Em] trôi. [A]
Tôi đã [D] đi từ Việt Bắc cho tới Cà [G] Mau
Từ Trường Sơn cho tới miền [Em] sâu
Gót chân [A] mềm mòn trên đất [Em] nâu [A]
Tôi đã [G] đi từ ngục tù đi tới tự [A] do
Từ hận thù đi tới tình [D] yêu
Tôi đã [Em] đi tôi [A] còn đi [D] nhiều.
ĐK:
[Bm] Đi hơn hai mươi [G] năm trên đất nước [Em] này
Hơn hai mươi [F#m] năm chân bước miệt [D] mài [G]
Hơn hai mươi [A] năm mắt không [D] rời đường về tương [Em] lai
đến bây giờ súng còn cầm [A] tay.
Tôi vẫn [Em] đi giữa lòng quê hương [A] tôi
Ngày nào em bé trong [Em] nôi
Chưa yên [A] trong giấc ngủ thật [D] muồi
Tôi vẫn đi giữa lòng quê hương [Bm] tôi
Cho đến [Em] khi quê nghèo hát [F#m] vui
Tôi vẫn [Em] đi tôi [A] còn đi [D] hoài.
Tôi vẫn [D] đi giữa lòng quê hương [Bm] tôi
Cho đến [Em] khi quê nghèo hát [F#m] vui
Tôi vẫn [Em] đi tôi [A] còn đi [D] hoài.
Tôi vẫn [G] đi giữa [Em] lòng [A] quê hương [D] tôi [Bm]
Tôi vẫn [G] đi giữa [Em] lòng [A] quê hương [D] tôi.