Đêm Nữu Ước – Hoàng Cầm thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Đánh giá
1. Ngày nào dừng chân Nữu [Am] Ước
Đêm xuống sương rơi lạnh buốt
Lưu luyến hơi thở thịt [Dm] da
Nhớ sao nhớ em chi [E7] lạ...!
Đường nào ngày xưa tôi [Dm] qua
Cây cối xanh tươi nở hoa
Em đón tôi với nụ [F] hôn
Có em đâu còn gì [E7] hơn
2. Điều gì rồi cũng sẽ [Am] đến
Nước mắt rưng rưng trìu mến
Em tiễn tôi đi về [Dm] nơi
Xa xôi con tim bồi [E7] hồi
Chiều về ngồi trên biển [Dm] vắng
Chưa uống sao nghe rượu đắng
Cơn gió thoảng bay nhẹ [F] lay
Nhắc em trên từng [Am] ngón tay [E7]
ĐK: [A] Nơi ta hôn em giờ [C#m] đây nẩy lộc
[A] Cụm rừng trăm năm nay [F#m] đã nở hoa
[Bm] Cơn mưa hôm qua mồ [E7] hôi nhỏ giọt
Dạt dào đam mê sóng [A] cuốn bờ xa
[A] Hôm qua lang thang lòng [C#m] nghe thì thầm
[A] Giật mình tưởng như em [F#m] đã nở hoa
[Bm] Đêm nay cô đơn hồn [E7] ta tự trầm
Còn lại riêng ta giữa [A] cội âm thầm...!
* Chuyện tình về đêm Nữu [Am] Ước ơi ấy đôi ta hẹn ước
Còn người ở miền Nữu [Dm] Ước tôi [E7] vẫn nhớ em suốt [Am] đời...!